Em sinh viên nam học sinh may mắn , nghiệp và bạn bè của nàng biết sẽ mắng tôi thay vì đổ lỗi cho nàng. “Không có gì, xin lỗi đã quấy rầy, tôi đi bây giờ…” Khả Hân liếc tôi, mỉm cười chào người canh gác, sau đó quay người, nhặt cái túi trên bàn làm việc và rời xa tôi,thầy giáo trẻ Nhìn crush cho tôi đụ để được đọc truyện ké không thèm liếc mắt nhìn tôi một cái, bước ra khỏi cửa. Lúc này cậu bé Tư Kiến từ bên cạnh cửa văn phòng ló đầu ra, nàng trực tiếp nắm tay nó đi về phía của hành lang đi xa xa, hai người thủy chung không có quay đầu lại nhìn tôi một cái. “Thưa ông? Ông có chuyện gì