Khuôn mặt cô cứ đỏ bừng, đờ đẫn như người say rượu. Vầng cổ của cô không ngớt ngước cao mỗi khi cô ngã đầu ra và thở nấc lên như kẻ động kinh. Bất chợt, Toàn trông thấy có một giọt nước mắt từ nơi con mắt phải của cô Trâm lăn tròn chảy dài trên gò má phải của cô. Nó nghĩ thầm chắc là cô Trâm buồn và giận nó do nó đã xúc phạm đến cô nên cô mới khóc như vậy. “Thôi kệ, khi nào xong rồi thì sẽ xin lỗi cô luôn một thể vậy!” – Toàn nghĩ thầm rồi bắt đầu nhấp nhỏm hai mông lần lượt hạ xuống nhấc lên, đưa đẩy con cu cương cứng tối đa của nó thụt ra thọt vào sâu bên trong âm đạo đến tận tử cung của cô Trâm.
Toàn hoàn toàn không thể nào biết được là cô Trâm khóc vì cô cảm thấy sung sướng quá cùng cực do được nó yêu thương, được làm tình và ân ái với nó. Điều này chứng tỏ là cô Trâm không phải là kẻ cô đơn trên thế gian này, dầu sao thì giờ đây, cô cũng đã tìm lại được tình yêu và tuổi xuân mà cô tưởng chừng như bị mất tích trong 6 năm qua. Bây giờ, chẳng biết là mấy giờ rồi, có lẽ đã hơn nữa đêm rồi cũng nên?