Nhìn xuống chân thì thấy cái quần của thằng cô hồn hồi nãy. Kì này móm thiệt rồi.
Run quá, tui đáp bừa:
– Cái quần….. cái quần màu đen của… của anh.
– Sao anh mặc tới 2 cái lận? – Bé thắc mắc.
– Cái này là quần tà lỏn, cái anh đang mặc là quần bơi. Nãy anh quên cởi ra.
– Huhm, anh lạ thiệt… thôi mình về đi… hì – bé cười tít mắt, bé hay cười lắm. Đây là điều tui thích nhất ở bé.