vẻ. Phương khẽ cười, sau đó cũng rời đi. “Đi tới đâu lận.” Phương chở Quyên trên chiếc xe máy của Quyên. Chắc có lẽ bởi vì cái xe nó hơi cũ nên có thể làm Quyên ngại, bởi vì nó biết đối với bạn bè thì Quyên khá là giữ mặt mũi. “Quán hải sản XXX á.” Quyên ngồi phía sau nói. Hôm nay Quyên mặc trên người bộ đồ váy đen ôm sát cơ thể, để có thể ngồi trên xe máy thì Quyên phải ngồi một bên và ôm lấy eo của Phương để giữ thăng bằng. “À… Cũng lựa dữ nha. Cái quán đắt đỏ nhất cái thành phố này à.” Phương