Cả bọn lúc đấy tưởng tôi đùa nên đón nhận bằng một thái độ hết sức bỡn cợt nhưng sau đó khi biết tôi không đùa bọn nó liền trở nên nghiêm túc lạ thường, sở dĩ tôi dưa đc ra ý tưởng như vậy đầu óc tôi khi đó vẫn còn bị ám ảnh bởi bộ phim vừa nãy cộng với ấn tượng bấy lâu nay về cô giáo Dung và câu chuyện bọn học trò chúng tôi đang bàn luận. Thằng Trung nói với thái độ khá nghiêm túc “bỏ cái ý tưởng điên rồ ấy đi mày muốn vào tù à” tôi im lặng một hồi và một ý tưởng nữa có thể nói là tuyệt vời tôi nói “tao đã có săn kế hoạch bọn mày có dám làm không” thằng Đức nói ”may thử nói sơ qua bọn tao nghe xem lam thế nào để hãm hiếp cô Dung mà không sợ cô đi báo cảnh sát?” tôi nói “bọn mình sẽ chuẩn bị một cái máy ghi hình va một cái máy ảnh để chụp va quay lại cảnh bọn minh đang làm nhục cô, thử hỏi xem cô có dám hé răng nửa lời không hay chỉ dám cắn răng chịu nhục”nói rồi cả bọn bắt đầu phấn chấn hẳn lên.