– Chị Hòa à! Tôi rất thương hoàn cảnh của chị, nhưng tôi không còn cách nào khác, tôi bắt buộc phải cho chị nghỉ việc. Đây là tiền lương tháng này và tôi cho chị thêm một tháng lương nữa để chị có thể đi tìm nơi khác làm. Tôi xin lỗi vì phải nói ra điều này. Chắc chị cũng biết nguyên nhân tại sao rồi chứ?
Chị Hòa bật khóc, chị cũng biết nguyên nhân tại sao, chị không nói được câu nào, chỉ ngồi nhìn bà Linh sụt sịt khóc. Bà Linh thấy chị Hòa như vậy cũng làm bà động lòng, bà đứng lên ngồi cạnh chị an ủi :