Hatsune
bất chấp thủ đoạn
Tui nằm trong đống rơm mà tim đập thình thịch lo là tụi nó sẽ thấy cộng thêm hồi nãy chạy lòi cứt, chưa kịp thở. Đợi tụi nó đi qua 1 khoảng xa thì tui rón rén bước ra, định đi xa 1 chút rồi bắn thẳng. Đi được mấy bước, phù….. thở phào, vận công, đạp ga chuẩn bị bắn thì có con chó bẹc-giê ở đâu nhảy ra sủa, nó nhìn tui không khác gì mấy thằng cô hồn kia nhìn. Nghe tiếng chó sủa, 3 thằng cờ hó kia quay lại. Ôi đệt, đời đen như mõm chó. Lại phải chạy. Tui đâm thẳng ra đường lộ, con chó với mấy thằng cờ hó cũng rượt theo. Rầm!!! – Ui da!!! Thằng nào…thằng nào…. dám tông ông? – tui mê sảng. – Lẹ lên thằng ông nội, muốn bị chon xác ở đây à?- Tiếng thằng Quý. Tui nhảy lên xe nó, thằng Quý phóng đi để mặt mấy con cờ hó đó đang đuổi theo sau. – Ủa? Trời ơi mừng quá, sao có mình mày thôi, mấy thằng kia đâu?- Tui hớt hải. – Đi chơi với má nhỏ tụi nó hết rồi. – Ậu mợ tụi nó, về phải giáo dục lại. – Ừ, nhưng trước hết ông sẽ giáo dục mày lại vì dám đi chơi với gấu của ông. – Thằng Quý cười đểu. – Đệt, cái đó là do tao bị ép…