Uniform
chuyến công tác dập như máy khâu
xe chạy đi luôn, bỏ lại mình Phương ở giữa đường. Lúc gã bỏ đi, Phương còn kịp nghe gã nói là gã đã “xong việc” gì đó rồi. Lúc đó cô thắc mắc lắm nhưng cô không thể nào mở lời mà tò mò hỏi gã được. Phương tiếp tục lái xe về nhà mà lòng nặng trĩu. Chuyện tối nay phải tiếp hai gã du côn kia thì cô chẳng ngại chi hết, cô chỉ phiền lòng là biết tính sao với Dara thôi… biết làm sao để giúp tên người Miên này bây giờ. Khi Phương về đến nhà mình, mới đầu không thấy cả hai anh em đâu thì vẫn chưa nghĩ
Blacked Stefany Kyler dập như máy khâu
Huê… bạn gái cậu chủ sinh con chưa? Phương gật đầu… chăm chú lắng nghe… thằng Miên kể tiếp: – Chả biết thằng nhỏ mặt tròn mặt méo ra sao… nhưng hình như nhìn không giống cậu Cường. Nghe nói cậu ấy nổi nóng lắm vì thằng nhỏ đen đen như người Miên vậy… Phương nghe thằng Miên kể mới dần hiểu ra. Té ra đúng như Bona nghĩ, đứa bé trong bụng Huê là của Bona, nên đẻ ra đen như Miên là phải rồi, nhưng cô vẫn thắc mắc: – Nó đen… rồi sao tự dưng… Cường lại xử anh? – Tui thề tui không biết gì hết… cậu chủ
anh hàng xóm may mắn
Cuộc sống tán tỉnh với bạn trai của tôi tại nhà của tôi trong khi bố mẹ tôi không đi du lịch! …Tôi đã nghĩ vậy. Một chiếc cầu dao chợt rơi khi tôi cô đơn. Tôi không thể nhìn thấy bất cứ điều gì. Giọng nói bị chặn lại và Nanika chui vào háng mà không hề ngạc nhiên. Tôi chỉ là một tên tội phạm. Nó được đâm từ phía sau như một con cào cào và cơ thể bị chơi vơi. Một cái bóng dày tràn ngập miệng. Khi bật đèn, chất lỏng màu trắng nhỏ giọt. Tôi thậm chí không thể nói chuyện với bạn trai của mình, và tôi không thể nói ra sự thật. Có một người lạ sống trong ngôi nhà này mà tôi không biết