Thảo biết thừa bố cô bây giờ chắc phải ngủ đến sáng mai mới dậy nổi. Thảo biết mẹ cô vừa ngại vừa sợ nên cô cười trêu tiếp :
– Công nhận mẹ của con vẫn còn đẹp và hấp dẫn đàn ông lắm. Đấy, bây giờ cho mẹ quản anh Long nhà con nhé.
Không muốn Thảo nói đến cái chuyện này, vì bà Linh ngại chẳng biết nói gì, im ỉm biết vậy là được rồi. Bà Linh đánh trống lảng sang chuyện khác :
– Con nhìn gúp mẹ nồi canh nhé. Mẹ lên bế Gia Bảo một lúc, hai hôm không gặp nó thấy nhớ con chó con đấy quá.